Ơ ơ! Trông lên (mà) đỉnh núi (ơ) thời cao Tinh thần (mà) cứu nước (ơ) còn cao hơn nhiều
Hà Nội ơi ! Xa cách muôn trùng dương Những lúc sương chiều xuống
Hình bóng cố hương nghìn năm, gọi ta như sóng xô bờ Thành những bước chân mộng du, men theo lối về quê cũ
Việt Nam! trên đường chúng ta đi. Nghe gió thổi đồng xanh quê ta đó.
Chúng ta hát bài ca thanh niên tình nguyện Chúng ta đến vùng sâu nơi xa mọi miền
Rất dài và rất xa, Là những ngày thương nhớ.
Tổ Quốc vấn khăn tang, mây che phủ đầu
Mây bay qua ánh trăng chiếu dần vào ruộng đồng bao la
Quê hương anh nước mặn đồng chua
Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời người ơi!