Mình em, trong đêm giá băng
Chuyện tình đôi ta như thuyền không bến đỗ
Cho anh về thăm lại bến đò xưa nhiều kỷ niệm.
Chúng mình không còn yêu nhau thì thôi
Lội bùn dơ băng lau lách xuyên đêm.
Sao em nỡ đành quên bao lời tha thiết mong chờ?
Đêm nay một mình em Cô đơn dưới ánh đèn vàng
Thôi nín đi em! Lệ đẫm vai rồi Buồn thương nhớ ơi! Anh hỡi đôi mình
Hò.....ơ..ơ..... Buồn thương chiếc áo phong sương.....
Yêu em tình sầu héo hon, nghe đá vàng cũng mỏi mòn