
Thuyền tình lênh đênh biết đâu là bến nước

Thời sinh viên có cây đàn ghi-ta

Một đàn chim tóc trắng

Vi vu đồi thông reo xao xác lá chiều nay thu về

Nhiều đêm nằm mơ gặp anh tưởng rằng em chưa mất anh

Này là cánh thư, nghiêng nghiêng nét chữ cô em học trò

Ngày chưa quen nhau đâu biết niềm đau,

Ngồi một mình uống cà phê đắng đầu môi.

Tôi như con búp bê bằng nhựa

Vài hàng gửi anh trìu mến.