
Khi con bơ vơ Ngài là nơi nương ẩn Khi con cô đơn, xin Ngài đến ủi an

Đã lâu rồi từ ngày em ra đi Để trái tim ta đã mang thương đau

Gạt lệ thương đau mình ngồi bên nhau dăm bao phút cuối Lời nào cho nhau đoạn tuyệt mai sau xin em cứ nói

Nắng con trai mong manh sợi nhớ Tình anh đó đợi chờ trên phố

Sẽ không còn những ngày mộng Bên cây phượng vỹ trộm nhìn nhau

Một ngày nắng, một ngày xanh nắng Ðóa tầm xuân vẫn ngủ trong hoang dại

Tôi vẫn tìm hoài trong kỷ niệm buồn Một hình bóng xa xôi

Là người đàn ông ai không có lòng tham Mặc dù có em nhưng vẫn ngắm nhìn người ta

Yêu mà chi khi nước mắt không còn Tâm hồn như quá u hoài và buồn như đại dương

Nhà bên bến sông tưng bừng trống nhạc rền vang Hàng xóm rộn ràng ra đường chờ đón xe hoa