
Khi vừa lớn lên, tôi đã vội yêu một người

Đời anh như con thuyền trôi giữa dòng sông mênh mông lãng du

Đời không như ước mơ lòng người

Tôi ngó về cuối trời, tay ôm kỷ vật tình yêu giữa tôi với người.

Lại một người nữa em đã ra đi ra đi về nơi xứ người

Ngày xưa tôi yêu em yêu bằng con tim thơ ngây,

Loài cỏ cây man rợ Loài ma quái ngu si!

Xin tạ ơn người, những người hùng trong chiến cuộc hôm nay

Ngày anh ra đi mang theo trái tim ai bao buồn đau

Tiền đồn biên giới heo hút trong màn tối,