
Năm hai ngàn năm anh còn lại gì tôi còn lại gì

Em xin yêu anh trong giấc mơ

Ðường về thênh thang xa vời Phủ đầy nước mắt một người

Đã bao nhiêu lần... khóc trong mơ

Một thương tóc xõa mơ màng Hai thương em ăn nói dịu dàng mà lại có duyên

Mười năm yêu em thấm đời mộng mi

Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ

Suốt đêm không ngủ bên tách cà phê đen chúng ta ôn chuyện đời.

Mỗi mùa xuân sang Mẹ tôi già thêm một tuổi.

Chuyện mình mười năm trước