
Khi chưa biết yêu, lòng thường vương vấn ưu tư

Mùa thu làm rơi chiếc lá

Chưa gặp em tôi vẫn nghĩ rằng

Đêm đêm người mở lòng ra

Quê em miền thùy dương

Tình mình là tình đẹp nhất đó anh

Trong nỗi buồn lãng quên

Mối tình ta dở dang bởi ai.

Cô hái hoa tươi, hãy dừng bước chân

Sông lạnh đò vắng neo chờ ai,