
Tiếng ca rất buồn khi trời vào thu Gió nhẹ em nghe u uất tầm hồn

Ngoài trời không sao thưa Đường lầy ướt ngõ tối

Loài ngọc đá mang tên em đã hơn mấy mùa gọt đau từng phiến

Đêm chong đèn ngồi nhớ lại Từng câu chuyện ngày xưa

U Minh bốn bề là tràm Chẳng biết tháng nào nở hoa

Huế đẹp tình thơ Có hoa đào nở rộn đường thơ

Còn buổi họp cuối cùng này thôi Mai chúng ta giã biệt người ơi

Tôi có người yêu mang tên Hồng Ngự Giờ đây cách trở xa xôi mịt mờ

Đời là gì tình thân quý hơn trong đời. Đời là gì và còn tình làng nghĩa xóm.

Đêm trắng đêm chong đèn tôi viết những chuyện xưa bọn mình. Ngày anh với tôi như hình với bóng kết thân đôi đầu xanh.