
Anh ơi đô thành ở đây em sống không quen

Mặt trời hồng lưng vách núi

Sống ở trên đời tất cả là phù du

Một chiều thu mây trôi lơ lửng trên cao

Đồi sim tím buồn như mắt của nàng
Chiều nào bên lối xưa

Ta quen nhau đã bao lâu rồi

Đêm nay đêm nay có thuyền em đi. Thuyền trôi nhanh đến nơi đầu sông.

Tôi nhớ Đà Lạt mơ ru lòng người lữ thứ với bao nhiêu ước mơ. Lưu luyến Đà Lạt thơ

Chiều nay gió về bên sông Gió nâng niu chùm hoa nắng vàng

Đường trần mang theo Gió thổi vang muôn chiều