
Anh đi tìm em chứ em ở nơi đâu Phải qua qua bao núi qua bao nhịp cầu

Một năm xưa hôm nào cùng nguyện thề mãi mãi bên nhau Sẽ không bao giờ quên dù lòng biết em đang lừa dối anh

Xa cách lâu rồi về miền tây bao nhiêu niềm nhớ Áo trắng bây giờ còn thẹn thùng bắt bướm cùng anh

Có lẽ nào, phố buồn đến thế! Có lẽ nào, gió buồn đến thế! Ðể hàng cây, hàng cây ngơ ngác đèn khuya

Anh đã quên mùa Thu! Anh đã quên mùa Thu! Bây giờ là mùa Thu Chiều vắng khói sương mù

Em gái vườn quê cuộc đời trong trắng. Dầm mưa dãi nắng mà em biết yêu trăng đẹp ngày rằm.

Theo anh về cuối sông về non xanh mình cùng thăm quê cũ Ta nhìn đồng lúa thơm đàn chim vui, cờ bay bay phơi phới

Biển xanh quê tôi đây miền Duyên Hải biển xanh reo vui đã qua ngày dầu dãi

Đến bao giờ trở về Việt Nam, thăm đồng lúa vàng, thăm con đò chiều hoang

Con đường về ngoại ô, rợp màu xanh bóng dừa Nhà em xớm vấn lưa thưa, tôi tình cờ gặp em