
Nghe hạt mưa rơi rớt quanh đời Anh ngồi nhớ em mùa đông

Dường như ai đi ngang cửa, Gió mùa đông bắc se lòng

Nghe hạt mưa rơi rớt quanh đời Anh ngồi nhớ em mùa đông

Bao hẹn thề giờ người đã quên hết cất bước quay lưng ra đi không nói câu tạ từ.

Yêu ai, yêu cả một đời Tình những quá khắt khe khiến cho đời ta

Tôi xa Hà Nội năm lên mười tám khi vừa biết yêu

Trở về nơi đây khoảng trời bình yên

Giờ đây em mất những phút yêu thương thuở nào

Nỗi buồn... ai hay cùng tôi Nỗi buồn... xé nát tim côi

Biển cát hoang vu, nắng đốt thiêu niềm đau