
Rồi anh buồn đếm sao trời bước đi.

Người xưa vẫn còn đây,

Hồn cầm phong sương hình dáng xuân tàn.

Con kênh ta đào chưa có nước chảy qua

Cỏ xanh êm ái

Đêm nay lặng lẽ, sương mù về giăng trên mảnh, tình quê

Sao anh đành bỏ em để ra đi một mình

Một chiều mùa hè gặp nhau trên bến cảng

Chiều nội trú bâng khuâng

Ðường chiều hoang vắng chỉ mình tôi