Cô gái tưới đậu

Sáng tác: Trần nam Dân    Ngày đăng: 07/08/2021    Đã xem: 620
Nữ: Nghe gió đồng bềnh bồng thênh thênh Len đất giồng là mầm đậu lên
LÝ ĐẤT GIỒNG
Nữ: Nghe gió đồng bềnh bồng thênh thênh
Len đất giồng là mầm đậu lên
Nam: Sáng nay, nắng ấm trời êm
Đồng xanh, xanh sắc lá. Mắt em hay sắc trời
Tang tình tang tính tình tang...
Nữ: Tang, tangh tình là tình tính tang
Ở đâu, anh đến một mình
Chẳng *** mà không biết, sao nhìn sao nhìn người ta?
Tang tình tang tính tính tang...

Nam (câu 1): Cô em ơi! Anh đâu *** đi ngang, về tắt mà không hỏi chủ. May nhờ bà con điềm chỉ, nên anh nhìn kỹ coi có phải em hôn? Có đôi mắt nhung thâm thấp, trung trung mà nhiều chiến công ngang tầm dũng sĩ. Giờ nhìn tang mặt em hiền như bông bưởi đang nở...
VỌNG CỔ
...trong...vườn...
Chị Hạnh năm trước, cũng tương tự như em và giản dị, bình thường...
Nữ: nầy anh, anh ơi! Anh ở sông Tiền hay sông Hậu?
Nam: dạ, Sài Gòn!
Nữ: Xin lỗi, anh thứ mấy?
Nam: Dạ, thứ ba!
Nữ: Còn em thứ sáu! Chứ anh Ba khen chúng em thiệt hay nói cho vui vậy, anh ba?
Nam: Cô Sáu à, bấy lâu “Văn kỳ thanh, bất kiến kỳ hình” nay thấy mặt là mê liền hà?
Nữ: Anh nói thiệt hông?
Nam: Thiệt
Nữ: Anh mê ai? Đàn bà hay con gái?
Nam: Tôi mê...
Nữ: Mê ai?
Nam: Tôi mê đất mê người, mê những nụ cười, và mê điệu hò mái dài của...của, của...bà má Bảy...

Nữ (***) Xin lỗi anh ba đừng giận nghen, con gái Mỹ Hạnh hay nói thiệt tình vậy đó anh ba à!
Nam: tôi thì thiệt tình có sao nói vậy, mà cô sáu cứ từ bụi cải, cô sải qua bụi cà hoài hà!

Nữ (câu 2): Anh ba ơi! Con gái làng em thiệt thà như đếm, anh ba gieo làm chi tiếng oán cho thêm buồn....
Nam: Coi, cô sáu, nói chơi có chút xíu mà em giận , em hờn...
Anh nói vậy mà không phải vậy à nghen.
Nữ: Chớ làm sao hả anh Ba
Anh muốn hỏi cải thúc thâm canh, luân vụ, cấy lúa sòng đậu có tốt hay không?
Nữ: vậy anh nghe em nói đây nghen...
Đánh xong Mỹ cút, ngụy nhào.
Vàng mơ ruộng lúa, hoa màu vượt lên.
Mầm hạnh phúc mọc quê em
Thay trời, đổi đất cho trọn niềm ước mơ...

LÝ ĐẤT GIỒNG
Nam: Men đất dày đường cày như son
Cô má hồng mà lòng keo sơn
Nữ: Gió đưa, gió đẩy mầm lên
Đừng khen mà em mắc cỡ.
Tánh em thì hay bắt đền,
Tang tình tang tính tình tang...
Nam: Tang, tang tình là tình tính tang.
Gái như em đấy khó tìm
Khéo tay còn mà chăm bón
Thêu viền, thêu viền trời xanh
Tang tình tang tính tính tang...

Nữ (câu 5): Anh ba ơi! Anh đừng khen em quá mà má em bả rầy, bả quở! Gặp anh đây giữa đường, giữa ngõ anh hỏi mà không nói thì sợ anh bảo con nhỏ nó hay...làm lẽ...Còn ở đây nói với anh ba cho hết tình, hết nghĩa thì chắc em phải trở vô nấu bữa...
VỌNG CỔ
...cơm...chiều...
Vậy anh ba vô nhà chơi nghen. Tưới xong ruộng đậu, em về...
Nam: Cô nói vậy, tôi e không tiện quá cô sáu à!
Nữ: vậy chứ hỏng lẽ em trở vô nhà tiếp chuyện với anh Ba cho hết buổi sáng nầy hay sao?
Nam: Cô sáu à, cây có gốc có cành mới sanh ra ngọn, tôi muốn cô để tôi ra cùng với cô cho trọn cái nghĩa mới ***...
Nữ: Trời! Anh ba, anh nói cái gì mà mà em hỏng hiểu à! Thôi, để em đi tưới đậu kẻo trưa rồi...

Nam (câu 6): Cô sáu à, thôi thì hỏi một câu cũng làm lâu cô đôi chút. Mà hỏi hết chuyện cô sản xuất thì một lúc cũng xong thôi...thiệt mà cô sáu, chút xíu hà...
Nữ: ý ý, đâu có được, má em bả la chết. Chuyện em, em làm. Ruộng em, em hiểu...Ở đây nói chuyện với anh ba hoài chắc đậu, cà , dưa, thuốc chết héo hết anh ba ơi! Bà con Mỹ Hạnh sẽ chê cười em bỏ hoa màu chết khô vì đứng nói chuyện với trai cả buổi! Tuổi trẻ chúng em là phải làm cho quê hương ngày đổi mới. Làng xóm yên vui no ấm mãi muôn đời...
Nam: Cảm ơn cô sáu, lời cô là ý núi sông
Xanh tươi sắc lá, xanh trong lòng người..
Nữ: Nhà nông thiệt lắm anh ba ơi!
Nghĩ sao, nói vậy anh đừng cười chi em./.