
Một sớm mưa chiều tôi rời thành xưa.

Tuổi đời chân đơn côi

Một ngàn đêm nô lệ con vợ Tàu, một trăm đêm nô lệ con vợ Tây

Một ngàn năm nô lệ giặc tầu

Trên con phố khuya có một người đang bán hàng rong

Có điều gì gần như niềm tuyệt vọng

Lòng sao xuyến buồn khi chia ly

Em về với người hết rồi câu chăn gối

Em về đi với chồng Nuối tiếc cũng là không

Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về?