
Đời người lặng lẽ trôi đi như dòng sông

Trên nông trường không xa lắm

Em ơi, Hà Nội phố Ta còn em mùi hoàng lan

Em muốn sống bên anh trọn đời

Em ơi suốt đêm thao thức vì em

Em không buồn nữa chị ơi !

Thôi em hãy về đi,

Rừng đã cháy và rừng đã héo

Từ ngày người rời làng quê, xa thôn làng đến nơi đô thành.

Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê.