
Chiều mưa biên giới anh đi về đâu?

Chiều một mình qua phố âm thầm nhớ nhớ tên em

Quê em nắng vàng nhạt cô thôn

Chiều là chiều ơi! Nắng chiều dần buông khắp nơi

Mờ trong bóng chiều

Một vòng tròn vừa trao, họ hẹn đời với nhau

Tình em như chiếc bóng bên đường

Lòng anh đã biết em đã chẳng mang lừa dối trong lời nói chỉ vì con tim nơi anh quá dại khờ

Đời không như ước mơ nên tình yêu bất diệt

Người ra đi để sầu úa lên trăng vàng,