Khóc cho vơi đi những nhục hình
Yêu nhau cho nhau nụ cười
Lòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều
Xin đời sống cho tôi mượn tiếng
Nhớ rất nhiều câu chuyện đó, ngỡ như là ngày hôm qua
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Rưng rưng lệ ướt mi, chênh vênh một bước đi,
Thôi còn gì cho em, không gian đen giờ đã lên đèn
Mùa xuân em ra phố chơi,
Hà hỡi ru con ngủ