
Một ngày nao ta trở về cát bụi Manh áo nghèo nhung gấm cũng vậy thôi

Làm con người trong cuộc đời được bấy nhiêu năm Ai giàu sang ai khốn khó bần hàn

Có những cánh buồm lạc hướng tâm hồn dạt sóng đi xa Lênh đênh sông hồ để bến mong chờ từ bao năm qua

Chuyện xưa, chôn vùi theo bóng thời gian. Vài năm qua lòng người người thay đổi, bạc đen nhắc thêm buồn.

Mưa, mưa rơi mịt mùng Mưa rơi chập chùng vây quanh đường phố

Vì anh không thể mang đến cho em những gì em đã mộng mơ, Nên anh chúc em trong ngày mai và mãi đến sau này ...

Chuyện tình ngày nào Mà sao trong tim chưa quên được nhau

Từng ngày từng ngày mình ta trốn cuối góc vắng Ly cà phê riêng ta cô đơn không còn ai sớt chia vui buồn

Thành phố trong mưa mùa thu Hàng cây nhớ chiếc lá vàng rơi

Cà phê đắng ơi ! cà phê đắng ơi,người yêu dấu ơi, cà phê đắng buồn ơi !