
Người vừa tặng ta vết thương đau ngọt ngào,

Vết Lăn, vết lăn trầm Hằn trên phiến đá nâu thêm ưu phiền

Chiều Tây Đô, bên bến Ninh Kiều

Nhớ ngày nào về thăm đồi sim tím với người mình yêu

Trời bao la, đất bao la Chim trời bay khắp nơi chan hòa

Người ơi, mau về đây, về bên bếp hồng tay cầm tay

Vậy là hai chúng ta đã xa lìa nhau

Đường về chiều xưa mưa buồn đưa bước chân đêm.

Vầng trăng đêm trôi xa sương trắng ôm trăng phai dần em ngồi đâу

Đã không còn người yêu hỡi ngày xưa ấy đôi ta bên nhau không rời