
Trên đầu súng quê hương . . . tổ quốc đã vươn mình

Bao đêm cùng nhau ta cùng theo cơn mộng đã tan .

Tôi thường đi đó đây, bùn đen in dấu giày,

Những lần em ghé thăm Trời thật buồn màu nắng héo mênh mang

Em thường qua ngõ nhà tôi,

Lỡ giấc ngủ không đành từng đêm dài nghe hồn cháy

Lòng em như trang giấy thơm trắng ngần

Tôi lại gặp anh người trai nơi chiến tuyến

Suốt canh tàn . . . một mình ta dưới trăng vàng

Đêm nay bao con thuyền về đâu xuôi mái.