Bác Hồ của chúng con ơi

Sáng tác: Lê Ngọc Phái    Ngày đăng: 08/07/2021    Đã xem: 352
Nghe tin Bác ôi rụng rời sông núi Tổ Quốc ơi, chúng con mất vị cha già rồi
 -Lối-
Nghe tin Bác ôi rụng rời sông núi
Tổ Quốc ơi, chúng con mất vị cha già rồi

Rừng xanh ơi, sao cứ lặng im
Non nước hỡi! Có thể nào? Sao chẳng đáp?
 
-Vọng cổ-

Không, đôi vầng nhật nguyệt vĩnh hằng kia không tắt, ánh mắt Hồ Chí Minh vĩnh cửu soi trên khắp cõi thế gian .....này.

 Câu 1: Chòm râu mái tóc phơ phơ, vẫn phơ phơ trắng đỉnh mây trời. Rừng sâu biển rộng im đi, hãy lắng nghe kìa giọng nói người cha. Trầm vang ấm áp tiếng nhạc lòng của ba mươi mốt triệu con tim. Lời kêu gọi của đất nước non sông rền dậy ngân dài từ bốn ngàn năm lịch sử.

 Câu 2: Lòng cha đã hoá thành chân lý, để noi truyền lại cháu con ôm ấp phụng thờ. Tình của cha là tình thương vô bếnvô bờ. Chân lý ấy nhiệm màu cắm rễ ăn sâu lòng đất mẹ; (hò lướt) nẩy lộc đâm chồi, đơm bông kết trái, lấp lánh hàng hà như vạn triệu vì sao, với dân tộc ta Bác là Cha có nghĩa là bất tử. Sao nay bỗng Người ra đi mãi không về, Bác Hồ ơi! Bác Hồ của chúng con ơi!

 Câu 3: Từ vực sâu tăm tối cuộc đời nô lệ đau thương, ai gọi ta miên trường tỉnh giấc, ai dạy ta tháo xích cởi xiềng, ai cho ta đôi cánh thần tiên để đời ta thanh thoát bay trên thác ghềnh Cách Mạng. Con thuyền dân tộc nhờ tay ai lái mà vượt qua trùng vạn phong ba, uy danh chấn động địa cầu thế giới.

Công ơn! Sâu nặng cao dày ấy
Biết đến bao giờ mới trả xong.
Biển trời ai xớt, ai đong
Cho tôi xin để đáp công ơn Người.

 Câu 4: Hỡi những dân tộc khốn cùng vì áp bức, bởi những màu da cực nhục bởi hiềm thù. Từ những miền đất nước khắp năm Châu, các bạn mất rồi một người kính mến. Một chiến sĩ lỗi lạc đi đầu trên trận tuyến tự do, ngọn cờ bách chiến thắng chưa hề ngơi nghĩ. Bỗng nghe mình nặng trĩu dãy băng đen, dưới trời đứng lặng thọ tang giữa một mùa thu quyết thắng. Các bạn Việt Nam, nhân dân bị áp bức toàn thế giới. Chúng tôi vô cùng xúc động, Hồ Chí Minh vĩ đại vẫn còn kia, trên đội ngũ chúng tôi đấu tranh đây là trận cuối cùng.

 Câu 5: Giông mưa sấm sét hãy gào thét to nữa lên đi! Hãy lắng nghe ta lay chuyển đất! Hãy quét cho sạch, hãy xóa cho tan bạo tàn áp bức… để Bác Hồ ta yên dạ vui lòng. Bác Hồ ơi! Con thương Bác quá, chỉ trong gang tấc nữa thôi mà Bác chẳng vào. Mười bốn triệu quân nhân chung dòng máu trái tim của Bác! Ôi muôn người thổn thức, nước mắt chảy về tim, đồng bào ơi, anh em đồng chí chúng ta ơi! Tôi đứng nghiêm trên tuyến đầu Tổ Quốc, tôi chỉ xin cho được khóc một lần này.

Câu 6: Con yêu Bác như con yêu Tổ Quốc
Vì Bác là ngọn núi Trường Sơn cao chất ngất.
Vì Bác là Đông Hải rộng mênh mông
Vì Bác là trái tim, khối óc của chúng con từ thuở nhỏ!
Trung với nước, hiếu với dân, Bác hằng dạy bảo, không gì quý hơn độc lập tự do. Từng chữ từng câu, con cúi nguyện xin tạc dạ ghi lòng.
Bác Hồ ơi! Bác Hồ của chúng con ơi! Hình ảnh Bác là hiện thân của đất nước anh hùng. Kết tinh nên thế hệ anh hùng, thời đại Hồ Chí Minh./.