Màu tím bằng lăng

Sáng tác: Võ Tử Uyên    Ngày đăng: 12/07/2021    Đã xem: 555
Nữ: Anh ơi, nếu ai hỏi em loài hoa nào đẹp nhất? Em sẽ trả lời đẹp nhất cánh bằng… lăng.
Ngựa ô nam
Nữ: Anh ơi, nếu ai hỏi em loài hoa nào đẹp nhất? Em sẽ trả lời đẹp nhất cánh bằng… lăng. 
Tím một màu son sắt thủy chung 
Màu tím nhớ nhung, 
Một buổi tan trường anh hái tặng em, lời ước hẹn đầu tiên 
Nam: Tuổi học trò hồn nhiên mơ mộng 
Anh với em chung lớp chung trường, 
Chung cả những con đường 
Nữ: Mỗi chiều về hai đứa tung tăng, 
Nhặt từng cánh bằng lăng 
Nam: Em nhìn hoa rơi lo nghĩ xa vời, 
Còn anh chỉ mỉm cười 
Và bảo rằng, 
Nữ: Em lãng mạn, như màu tím bằng lăng.

Vọng cổ
Nam: Anh hái tặng em cành hoa bằng lăng tím màu son sắt và tặng em cả mùa hè trong ánh mắt, ánh mắt buổi đầu tiên trong vắt những chân… tình.

Nữ: 1. Em đón cành hoa mà e thẹn ngại ngùng. Rồi ngước mắt hỏi anh: “Sao nhiều thế, sao đem cả mùa hè riêng tặng cho em?". (+)
Nam: Anh bảo mùa hè thắm sắc bằng lăng, giống như em bé bỏng dịu hiền. Cánh hoa mềm đẹp tựa bài thơ, tím mãi trong ta một thời nhung nhớ.

Nữ: 2. Tuổi hồng đi qua chúng mình rồi khôn lớn, từ giã thuở mộng mơ áo trắng sân trường.
Nam: Nhiệm vụ thanh niên anh phải lên đường. 
Nữ: Em tiễn anh giữa buổi chiều ngơ ngác, trên con đường buồn xao xác cánh bằng lăng.(+) 
Nam: Tay trong tay nhắc lời hẹn thủy chung, mơ ước bên nhau khi không còn chinh chiến. 
Nữ: Một mình em với khung trời kỷ niệm, cánh hoa ngày nào vẫn tím mãi thời gian.

Nặng tình xưa
Nam: Ngờ đâu số... phận nỡ đành phân ly. 
Tình cam đứt đoạn lệ trào đôi mi 
Nữ: Người đi sao chẳng quay về ? 
Anh ơi sao vẹn câu thề ? 
Nam: Nước non anh đền xong nợ, 
Nhưng bây giờ mơ ước còn đâu 
Nữ: Hoa bằng lăng tím màu chờ đợi, 
Giữa chiều hè tan tác hoa rơi.

Vọng cổ
Nữ: Rồi chiều nay em đến nơi đây dưới gốc bằng lăng của thời kỷ niệm. Nhặt xác hoa rơi nghe hồn chết lịm, mùa hè năm xưa không trở lại bao… giờ.

Nam: 5. Thời gian trôi qua dâu biển ai ngờ. Đường xưa còn đây, hàng bằng lăng còn đó, nhưng anh không còn nhặt được mùa hè để tặng riêng em.(+)
Nữ: Ôi bằng lăng, bằng lăng của kỷ niệm thiêng liêng, chợt chiều nay ùa về nức nở. Nước mắt tuôn rơi khóc giấc mơ đầu tan vỡ, thương cánh bằng lăng trong mưa gió dập vùi.

Nam: 6. Em ơi, mơ ước chúng mình dẫu không còn nguyên vẹn, nhưng em đừng buồn đừng than khóc đau thương. Anh ra đi vì đất nước quê hương và ngã xuống cho bằng lăng thêm thắm sắc. Ta chia tay nhau cho muôn người tái hợp, cho đất trời này tươi đẹp một màu hoa. Rồi từ đây trên lối cũ đường xưa, sẽ có bao lứa đôi cùng ngắm màu hoa tím. Tay trong tay với bao lời ước hẹn, như ngày xưa mình chung lối chung đường. (+)

Nữ: Anh bây giờ đã yên giấc ngàn thu. Em lặng lẽ khép đời trong nhung nhớ. Ôi bằng lăng tím sắc màu muôn thuở. Có ai về nhặt hộ cánh hoa rơi?./.