Đêm chưa ngủ nghe ngoài trời đổ mưa từng hạt rơi, gác nhỏ đèn le lói bóng dáng in trên tường loang.
Cất bước người ra đi, hình bóng anh rời xa Bao dấu yêu khi xưa giờ tan vỡ
Trời đổ mưa cho phố vắng mênh mông Khơi lòng bao nỗi nhớ
Khi gió đồng ngát hương rợp trời chim én lượn Cây nẩy mầm chồi xanh, mây trắng bay yên lành
Dường như có tiếng em cười trong nỗi buồn Dường như có bước em về đây bâng khuâng
Ngồi một mình giữa đêm xuống Nhớ giây phút xưa anh đến bên em
Anh vuốt tóc em, anh vuốt tóc em, một lần cuối, một lần cuối cùng, rồi thôi....
Vòng tay cố níu 1 người , chắc ra đi không quay lại Vòng tay cố siết chặt anh, dẫu biết rằng chỉ là thế thôi
Nhiều đêm nhớ mong âm thầm Trời khuya vắng tênh im lìm
Kỷ niệm đó đã xa thật rồi Trong lòng vương vấn bao ưu phiền