Đêm nay nơi thâm sâu âm u từng cơn gió lùa bên muôn cây réo vi vu
Mình về thành phố đây rồi, chốn ăn, chốn vui lạ mặt người. Cho bỏ gian lao ngần này phép rong chơi,
Người đã đi đi trên non cao Nay đã về trên đồng ruộng sâu
Bé ơi mơ gì thế em! Mà sao đôi mắt em trông vào xa xăm
Tôi *** biết anh giữa một đêm thật tình cờ Sân ga vắng thưa người và ngoài kia vẫn mưa rơi
Thầm trách, trách cho chính mình Mang trái ngang vào giữa tim này
Người ơi! Người ở đừng về Người ơi! Người ở đừng về Người về em vần (í i ì i)
Tôi kể anh nghe câu chuyện tâm tình của đời chinh nhân. Chuyến hành quân xưa tôi đã quen người em nữ quân nhân.
Hỡi người Mẹ Bàn cở ! Hỡi người Em Bàn cờ ! Hỡi người Chị Bàn cờ !
Anh là người lính chung tình Gió sương trên vạn nẻo đường