
Ngày xưa Huế có con đường trắng Ơi con đường trắng

Từng bước từng bước thầm Hoa vòng rừng tuyết trắng

Những bông hoa trong vườn Bác Toả ngát hương mang tình yêu mênh mông của Người

Hôm nay chúng mình không còn gặp nhau Đêm lo nỗi nhớ đắng cay giọt sầu

Thôi , cũng đành một kiếp trăm năm đời người sẽ qua

Em ở nơi nào, có còn mùa Xuân không em? Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở, thì thầm.

Trên cầu là nơi hò hẹn của đôi ta. Đêm trăng sáng trên cầu em giặt áo

Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh lòng Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân tình chỉ còn lại con số không

Một ngày lập đông gió lạnh vào lòng Buâng khuâng chợt đến,mắt môi chờ mong

Đừng trách chi nhau trong nhưng tàn phai Xin qua đi nỗi đau thương trong ngậm ngùi