
Người còn trong thành phố vắng

Dương trần đã vang lên bài thánh ca

Ngồi một mình, trong căn gác vắng

Nếu một mai khi hòa bình

Nơi anh về chiều đã tan nắng

Chiều chúa nhật buồn Nằm trong căn gác đìu hiu

Một loài hoa không vỡ đó là loài hoa nở trong vườn yêu

Có người hỏi tôi: "Hoa nở không tàn hoa gì đó anh?".

Phút giây lỡ lầm, dẫu tiếc nuối em mang suốt đời

Con cá nhớ nguồn ngược về dòng sông