
Anh đi lính, em cũng vừa lên mười

Giờ thì giọt nước mắt không còn rơi vì anh

Chờ nhau mà chi, khi bờ môi héo khô nụ cười.

Hỏi đá xanh rêu . . . bao nhiêu tuổi đời

Có người hỏi tôi tại sao ưa ca bài ca sầu nhớ

Lạy trời con được bình yên Tình yêu đó giết con trong ưu phiền

Anh sẽ vì em làm thơ tình ái.

Em nỡ lạnh lùng đến thế sao

Làng tôi có cây đa cao ngất từng xanh

Lang thang trên đường mưa rơi, nghe lòng sao nức nở bồi hồi.