
Thôi đành giã từ niềm vui mong manh

Chiều nay tan học về

Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm

Không còn ai nhớ nữa, giữa mênh mang cuộc đời

Anh về... với em rồi mai lại đi

Tôi hay nhớ về quê nhà vào buổi chiều.

Ở lại đây chỉ còn hai chúng ta

Khi không anh ngoảnh mặt làm ngơ

Hãy mang đi hồn tôi một hồn đầy bóng tối

Tôi ở miền xa, Trời quen đất lạ