
Đường về một đêm mưa gió tả tơi.

Góc phố nơi anh hẹn Cành ngọc lan xòa bóng mát

Tôi có người em sông Hương núi Ngự,

Anh đi rồi xứ Huế buồn hiu đó anh.

Anh theo em qua những cánh đồng thơm lúa Việt Nam.

Hồn lỡ sa vào đôi mắt em

Hỏi vì sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá....

Những tháng ngày qua nhanh với bóng tối

Người đã đi rồi đá buồn không?

Người hỡi tôi biết yêu là khổ