
Tôi kiếp độc thân từ lâu chưa có tình xa hay tình gần

Tôi xin người cứ gian dối

Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du

Mưa rơi cho đời thêm nhớ thương

Lang thang chiều mưa hoang buồn mênh mang tìm về trên lối xưa

Dưới ánh vầng trăng bóng ngà,

Đêm dắt đưa hồn vào cõi mơ

Ngày ấy khi Xuân ra đời

Người từ là từ phương Bắc đã qua dòng sông, sông dài.

Không phải tại em cũng không phải tại anh.