
Từ là từ phu tướng Báu kiếm sắc phán lên đàng

Mấy cánh mai vàng gửi.. gió.. xuân Đường xa đã mỏi gót phong trần

Từ khi tình bén duyên xâu Bốn đêm liền lo nhức đầu

Bao năm cách xa chốn quê xưa mẹ tôi đang ngóng chờ Còn đó lời ru ơ ầu ơ tháng năm tuổi thơ

Nắng còn nơi đâu Xin đến xóa tan đêm sầu Có hạt mưa bay Vương mãi trên bờ mi ai

Con đường nào ta đi, với bàn chân nhỏ bé Con đường chiều thủ đô, con đường bụi mờ

Nếu ngày xưa bước đi nhanh qua con đường mưa thì anh đã không gặp người

Này người yêu xin quay mặt đi Đã hết thương yêu nhau rồi

Con đường có lá me bay Chiều chiều ta lại cầm tay nhau về

Lạy Chúa, con đường nào Chúa đã đi qua, con đường nào Ngài ra pháp trường,