
Một chiều ái ân Say hồn ta bao lần. Một trời đắm duyên thơ

Buổi sáng em làm rẫy, thấy bóng cây Kơ_nia. Bóng ngã che ngực em, về nhớ anh không ngủ.

Rồi dặt dìu mùa xuân theo én về Mùa bình thường mùa vui nay đã về

Khi nghĩ về một đời người, tôi thường nhớ về rừng cây. Khi nghĩ về một rừng cây tôi thường nhớ về nhiều người.

Đôi khi trộm nhìn em Xem dung nhan đó bây giờ ra sao

Anh là mùa xuân đến mang yêu thương trong lòng Khi tình yêu, thơm chín đôi môi

Anh mơ gặp em, được ôm trong vòng tay, người ơi ! Em như loài hoa tỏa hương thơm dịu êm

Một ánh mắt dịu dàng, một câu nói ngập ngừng Một dáng dấp thẹn thùng giữa bao người

Chiều nay tôi biết anh buồn vì ngày mai sớm lên đường

Bởi chúng mình thương bao nhiêu mảnh đất cằn