Bước chân lê dài dốc sỏi đường trơn Chiều in bóng mây trời tái tê buồn
Không ! Không ! Tôi không còn yêu em nữa
Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao anh.
Vòng nhẫn cưới đó em đeo,
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ở tận sông Hồng em có biết
Rung một cánh nhạc buồn
Người bảo tôi yêu người nên yêu bằng trái tim,
Trả lại em niềm vui khi được gần bên em
Chiều mưa có một người con gái nhớ quê xa vời vợi