
Tôi yêu quê tôi, xanh xanh lũy tre.

Một mai qua cơn mê, Xa cuộc đời bềnh bồng

Từng giọt mưa đêm nay ngập ngừng

Em ra đi để lại bóng trăng miên man

Tôi nhớ mãi một chiều xuân.. chia phôi, mây mờ buông xuống núi đồi

Em ra đi, không nói một lời để mình ta cô đơn lạnh giá

Đời anh sớm muộn gì

Thức trọn đêm nay để nhớ thương em

Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ,

Từ những năm tháng đã sống để lại gì cho anh