Nam : Thưa bà! Nữ: Kìa, ông là ai ?
Nam: Tôi là kẻ từ một miền xa xôi lắm, đạp sương hàn, đội gió tuyết trở về đây
Nữ : để làm chi ?
Con nước mơ màng mây vẩn vơ thì còn lão với một con đò
Quế Minh : Muôn tiếng thét vang rền . Chiên trống khuya khắp trời. Đoàn quân trường chinh bách thắng reo vang
Tôi hát bài ngày nào chia tay. Nghe tiếng nàng ngàn lời kêu than
Đêm nghe bài vọng cổ Ai đàn dây Long Xuyên
Bao đêm thức nhìn gió lùa sương khuya. Lòng buồn rười rượi bao đêm vấn vương
Đến jờ mình quyết đấu Các thiên sứ Đại Mông
Chăn gối lẻ từng đêm sương lạnh buốt gió đông về hiu hắt tạt rèm thưa
Dưới trăng, dòng sông trôi rất dịu dàng. Như dải lụa vàng xuôi về phương Đông.
Trên mảnh đất thành đồng cao muôn trượng Chúng con đi giữa Sài Gòn nghe gió lộng cờ bay