Tôi với em hai người cùng một xóm Nhà của em có trồng đám khổ qua
Hoa bay theo gió cuốn rụng đầy sân rêu nhìn hoa tàn rụng rơi
Quê hương anh nước mặn đồng chua Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá
Hò ơi! Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu
Con đi cách biệt phương trời Tháng năm xa mẹ một đời nhớ thương
Ðêm thu viết những dòng thương nhớ Lời của con yêu gởi mẹ hiền
Lần đầu gặp nhau, nghe cô ca bài Lý sắt son, tôi hỏi: “Cô có mong tìm một tình yêu son sắt thủy chung ?
Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm. Mỗi bận nhớ nhà em lặng nhìn ra
Em chưa một lần đến với Tây Ninh Từ khi quen anh, tên gọi ấy bỗng thành thân thương quá đỗi
Trời đêm dần tàn tôi đến sân ga Đưa tiễn người trai lính về ngàn