Tân cổ

DÒNG SÔNG QUÊ EM
Nữ :Chiếc xuồng nhỏ đưa em về xóm nhỏ, Nghe rì rầm tiếng sóng vỗ gần xa.
Đời Mưa Gió
Mưa rơi hoa lá tiêu điều Đàn ai vọng đến một chiều gió mưa
Điệu lý cho nhau
Tôi không có ngọc ngà châu báu. Cũng chẳng hề chức trọng quyền cao.
Dệt Chặng Đường Xuân
Em ra đi khi gà chưa gọi sáng Trăng mùng mười còn giỡn nước giữa đầm sen
Cung Đàn Mới
Nữ: Vang tiếng nhạc đàn t’rưng bên suối reo Rừng núi ơi dạt dào
Con sáo đồng bằng
Anh như con sáo đồng bằng. Như con cưỡng, con nhồng Nam Bộ.
Con gái của mẹ
Con: Mẹ thường bảo con thân gái đục trong, mai kia mốt nọ còn đi lấy chồng
CỔ TÍCH ĐỢI CHỜ
Tàu rời sân ga, đưa anh đi miền xa Hòang hôn ngập ngừng buông xuống …
Cô bé bên dậu hoa vàng
Trước sân nhà ai có một dậu...Xang xừ líu...hoa vàng. Và ánh mắt thơ ngây.
Chuyến xe Tây Ninh
Có một chuyện vui nhỏ trên …. đường, Nên chép lại khúc ca.
Đầu  Trước   4  5  6  7  8  9  10  11  12   Tiếp  Cuối